Tuy Chư Diệc Ôn mới chỉ ba mươi tuổi, nhưng trong mắt Cố Lam, ánh nhìn của anh lại phảng phất như một người cha đang ân cần dõi theo đứa con trai lớn, đầy ắp sự hiền từ của bậc trưởng bối.
Cố Lam nhướng mày:
– Cho nên, nhân viên bán hàng đó đã lừa anh bao nhiêu tiền?
– Đồ trong cửa hàng đều niêm yết giá rõ ràng, sao có thể gọi là lừa được. – Chư Diệc Ôn lên tiếng bênh vực cô nhân viên kia, rồi mới trả lời – Hơn nữa, cũng chưa tới hai ngàn.
– Gần hai ngàn cho một chiếc váy mà còn không gọi là đắt sao? – Cố Lam trợn tròn mắt, ngay sau đó định chuyển tiền trả lại cho Chư Diệc Ôn.
– Lần này cũng coi như nhờ phúc của em. Sau khi giải quyết vụ “Ngũ quỷ thủ”, tiền thưởng anh nhận được chắc chắn không nhỏ. Anh còn nghe Tùng Hạ nói, em bảo anh ấy đem toàn bộ phần thưởng lần này cho Long Tổ quyên cho tổ chức từ thiện.
Chư Diệc Ôn khẽ xoa đầu Cố Lam, hương đàn hương nhàn nhạt từ người anh phảng phất lan ra:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play