Bùi Thiệu khẽ bật cười, vòng tay càng siết chặt lấy vòng eo nhỏ nhắn của nàng, cúi đầu ghé sát tai, giọng trầm thấp mà ôn nhu dỗ dành:
“Kiều Kiều ngoan… đừng giận, đừng giận nữa…”
Hôm sau chính là đêm trừ tịch. Khi Nguyên Nguyên tỉnh lại, Bùi Thiệu đã rời đi từ sớm.
Bảo Châu dẫn mấy nha hoàn công khai bước vào phòng nàng, muốn thay chăn gối, dọn dẹp mọi thứ. Thậm chí còn có người bưng tới không ít canh bổ quý giá.
Nguyên Nguyên vừa thấy họ, sắc mặt lập tức biến đổi, giọng nghẹn lại đầy phẫn nộ:
“Ra ngoài hết cho ta!”
Bảo Châu vội cúi người, nhỏ nhẹ:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play