“Chàng chỉ giỏi nói lời đường mật lừa thiếp thôi!” – nàng nghẹn ngào trách móc, giọng lấm tấm nước mắt.
“Chàng luôn tô vẽ bản thân cao quý, nhưng thử hỏi, chàng có thật sự tốt đẹp như lời mình nói hay chăng? Chàng đã quên lúc còn trong cung, chàng từng nói muốn tiếp tục giam cầm thiếp ư? Chàng quên khi ở Vân Các, chàng cùng thiếp lạnh lùng xa cách, đến lời còn chẳng thèm nói? Chàng quên thiếp đã từng cầu xin chàng cho Tú Nhi ở lại bên mình, vậy mà chàng chỉ làm ngơ, chẳng buồn đoái hoài? Chàng lại quên, thiếp phải dùng cách gì, phải nhẫn nhịn điều gì để đổi lấy việc Tú Nhi ở lại cùng thiếp? Chàng quên hết rồi, quên cả cách chàng đối xử vô tình, vô tâm đến nhường nào…”
Nói đến đây, giọng nàng đã nghẹn đi, nước mắt rơi từng giọt, như sương sớm đọng trên cánh hoa lê.
Nam nhân nọ nghe nàng oán trách, chỉ khẽ bật cười, nhưng không nói lời nào.
Tiểu cô nương vẫn chưa dừng lại, nghẹn ngào tiếp lời:
“Chàng còn dẫn binh vây lấy tiểu học đường, khiến thiếp kinh hãi; còn đem tiểu hài tử ra để ép buộc thiếp phải nghe theo. Những chuyện đó, chàng nghĩ lại xem, có phải là điều người chân tình sẽ làm? Còn cả chuyện đêm qua… Nếu như thiếp nhượng bộ, liệu chàng có nói ra những lời này không? Hay chàng chỉ xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra, lại muốn thiếp làm lành, lại để thiếp tới xin lỗi chàng? Chàng rõ ràng là người tệ bạc, lòng dạ sâu như biển, lại còn dám nói yêu thiếp? Thiếp không tin! Thiếp làm sao có thể tin chàng được nữa?!”
Bùi Thiệu đưa tay siết nhẹ vòng eo mềm mại của nàng, khiến nàng cả người càng nép sát vào lòng hắn, đôi mắt nàng ngước lên nhìn hắn, nước mắt long lanh nơi hàng mi, giọng nàng run rẩy đầy uất ức.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play