Gió lạnh thấm xương, người thương vẫn cứng lòng.
Tú Nhi chạy vội đến.
Bên ngoài vừa mở cửa, thân ảnh cao lớn của Bùi Thiệu liền bước vào, đi thẳng đến bên giường Nguyên Nguyên.
Đứng lặng trước mặt nàng, ánh mắt lạnh lùng, giọng trầm thấp như gió đêm rét mướt:
“Đưa ta một tấm chăn.”
Nguyên Nguyên thấy sắc mặt chàng trắng bệch, trong lòng thoáng giật mình – rõ ràng là đã bị lạnh đến cứng người. Nhưng trong nhà nàng vốn đã không dư dả gì, lấy đâu ra chăn thừa?
Tiểu cô nương ngoảnh mặt đi nơi khác, không buồn ngẩng lên nhìn chàng, chỉ nhàn nhạt nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT