Năm xưa, hai người vốn là đồng môn, giao tình thân thiết, đi đâu cũng có nhau, tình nghĩa ấy chẳng thể chỉ dùng hai chữ “bằng hữu” để gọi cho trọn.
Ngày hai mươi sáu tháng ba năm ấy, sau khi Trương Hiển Chi gật đầu đáp ứng, Bùi Thiệu mỉm cười hỏi:
“Vì sao lại tin ta đến vậy?”
Trương Hiển Chi chỉ mỉm cười đáp lại, không nói thêm lời nào.
Chỉ một cái liếc mắt giao nhau, là đã đủ thay cho vạn ngôn.
Không lời, mà còn hơn vạn lời.
Đêm buông xuống, trong phủ Chùa Khanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT