Nguyên Nguyên vừa ngồi chưa được bao lâu, Hoa Hy công chúa đã tới.
So với Đổng Tĩnh Xu, nàng rõ ràng tùy tiện hơn nhiều. Nguyên Nguyên chỉ liếc nhìn cũng nhận ra, vị công chúa này tính tình vừa kiêu căng vừa tùy hứng, lại có phần ương ngạnh.
Nàng sinh ra đã đẹp, thậm chí có phần diễm lệ hơn Đổng Tĩnh Xu. Người ta vẫn nói Lan Quý phi nổi danh về vẻ đẹp mị hoặc chốn cung đình, mà Hoa Hy công chúa chính là thừa hưởng dung nhan ấy – một gương mặt sáng ngời, tươi đẹp động lòng người, đôi mắt to tròn, vẻ ngoài yêu kiều, quả thực là một mỹ nhân. Thế nhưng, giống như đối với Đổng Tĩnh Xu, Nguyên Nguyên cũng chẳng mấy thiện cảm, huống chi tính tình Hoa Hy công chúa lại như thế.
Vừa tiến vào cửa, từ xa nàng đã cười nói rộn ràng, giọng điệu đầy vui mừng. Nhưng vừa nhìn thấy Đổng Tĩnh Xu ở trong điện, nụ cười kia lập tức thu lại.
Đổng Tĩnh Xu vốn đã biết Hoa Hy công chúa sẽ tới, bởi trưởng công chúa đã nói trước. Nàng điềm đạm, không tỏ ra phản ứng gì.
Hoa Hy công chúa ngày thường vốn cao ngạo, cái gì cũng dám nói, chẳng sợ ai. Nàng liếc Đổng Tĩnh Xu một cái, rồi lập tức bày ra tư thế công chúa, ngẩng cao cằm, chậm rãi nói:
– Cô cô sao không nói trước với chất nữ rằng nàng ta cũng tới? Có nàng, chất nữ sẽ không tới đâu!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play