Ngày thứ tư, Nguyên Nguyên rốt cuộc cũng đã đỡ hơn, tinh thần khởi sắc hơn mấy hôm trước.
Giữa trưa, nàng vừa uống xong thang thuốc, còn vương vị đắng nơi đầu lưỡi, thì Bùi Thiệu khoanh tay bước vào.
Tiểu cô nương vẫn còn nước mắt lưng tròng, khẽ ho nhẹ vài tiếng. Bốn ngày nay nàng gần như chẳng xuống giường được mấy, thân thể yếu ớt, chỉ khoác một lớp y phục mỏng, đôi chân ngọc trắng nõn lộ ra ngoài, khiến người nhìn không khỏi xót xa.
Bùi Thiệu vận một thân quan phục tối màu, vừa vào phòng đã nhìn thấy nàng. Hắn bước tới, ánh mắt sắc bén vốn lạnh lùng, nay lại như sáng lên một tia dịu dàng, khẽ hỏi:
“Đỡ hơn chưa, kiều kiều?”
Nguyên Nguyên quả thật đã khỏe hơn nhiều. Ba ngày đầu nàng nặng nề đến mức chỉ rời giường thôi cũng thấy mệt mỏi, nhưng hôm nay đã khá hơn. Tuy vậy, vừa trông thấy Bùi Thiệu, nàng không khỏi nhớ đến cảnh hắn giết người ngay trong nhà nàng hôm nọ, trong đôi mắt long lanh lập tức dâng lên vài phần sợ hãi.
Bùi Thiệu đứng trước giường, cúi xuống nhìn thẳng vào mắt nàng. Giọng hắn trầm thấp, mang theo sự ôn hòa rất khó nắm bắt:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play