Cô nhíu mày.
Không phải nói là đang mất mùa, đói kém sao, tại sao lại có nhiều món thịt đến vậy?
"Thấy trang phục của các vị tiên gia khác nhau, chắc hẳn đến từ nhiều nơi khác nhau. Không biết các vị đến đây vì chuyện gì?" Thẩm lão gia hỏi.
Mọi người nhìn nhau, cuối cùng Tống Thanh Hứa lên tiếng trước: "Chúng tôi nghe nói gần đây tai họa xảy ra liên tục, nên đặc biệt xuống núi để xem có gì cần chúng tôi giúp đỡ không?"
"Thật là phiền các vị tiên gia quá." Thẩm lão gia nhắc đến chuyện này, đặt đũa xuống thở dài. "Nói thật với các vị, từ mùa đông năm ngoái, tai họa cứ liên tiếp xảy ra, lúc đầu là lũ lụt, sau đó lại là hạn hán, khiến dân chúng lầm than."
"Nghiêm trọng đến vậy sao, vậy không có cách nào giải quyết sao?" Hạ Thiên Ca hỏi.
Thẩm lão gia lắc đầu: "Không có. Triều đình thực ra cũng đã cấp tiền xuống, nhưng chắc các vị cũng đã thấy, ngay cả ở quận huyện này của chúng tôi cũng đâu đâu cũng là người, còn có một số dân lưu tán từ nơi khác đến, mỗi người một bát cháo cũng không có, nếu không thì cũng sẽ không..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT