Chu Phương Viên lờ mờ cảm thấy mũi cay xè, mắt rưng rưng. Dù chỉ là mô tả đơn giản như vậy, cô bé cũng cảm thấy lời nói của thầy giáo đẹp như một bức tranh, đẹp như một giấc mơ.
Nhưng cô bé không quên Từ Vạn Lý vẫn còn ở trạm cứu trợ xã hội, thằng bé vẫn đang đợi cô bé, hai người đã hẹn nhau sẽ cùng về làng Từ nhỏ, cô bé không thể bỏ rơi thằng bé.
“Cảm ơn ông, nhưng con phải quay về.” Chu Phương Viên nghẹn ngào, cô bé không thể đồng ý.
Lục Khả Vỹ vừa nghe thấy lời từ chối, lập tức mặt mày ủ rũ, vẻ mặt tủi thân đến mức sắp khóc.
Đoạn Lập Đông không nói dối, ông ấy đứng dậy, “Không vội, cháu có thể suy nghĩ từ từ. Nhưng, mẹ của Khả Vỹ rất muốn gặp cháu, hơn nữa biết cháu ở Vân Hải, đã tìm mọi cách để tìm cháu, nếu được, ngày mai cháu có thể đến nhà chú ăn cơm được không. Mẹ của Khả Vỹ thật sự rất muốn cảm ơn cháu trực tiếp.”
“A Viên, ngày mai tôi đến đón cậu nhé, cậu đừng từ chối nha, tôi còn có rất nhiều thứ muốn tặng cậu.” Lục Khả Vỹ tiến lên kéo tay A Viên, “Nếu cậu không đồng ý, hôm nay tôi sẽ ở lại đây với cậu.”
Đoạn Hoa Chương nói Lục Khả Vỹ tuy nhỏ nhưng rất biết cách uy hiếp người khác, hơn nữa những mánh khóe nhỏ nhặt lại dùng đến mức điêu luyện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT