Giây tiếp theo, Hồ Ngọc Đình đột nhiên đứng bật dậy từ ghế, ra sức lao ra ngoài. Cảnh sát nhanh tay chặn chị ấy lại.
“Thả tôi ra! Tôi muốn gặp bà tôi, hu hu hu, á á, tôi muốn gặp bà tôi, thả tôi ra!”
Chị ấy giãy giụa trên đất, co quắp lại, the thé khóc lóc, làm cách nào cũng không thoát ra được. Nỗi tiếc nuối và hối hận không có chỗ trút bỏ, bàn tay đang bị còng số 8 điên cuồng tự tát vào mặt mình, “Hu hu hu, tôi sai rồi, tôi sai rồi, bà ơi, cháu sai rồi…”
Nỗi đau buồn bao trùm khắp đồn công an, hai cô bé non nớt khóc nức nở, không cách nào ngăn lại được.
Chu Phương Viên quỳ gối xuống đất, mặt đầy nước mắt và nước mũi ôm lấy viên cảnh sát đang giữ Hồ Ngọc Đình, “Hu hu, là cháu, là cháu, tất cả là do cháu làm, chú thả chị ấy ra đi, tiền là cháu lấy, hu hu hu hu.”
Cô bé tràn đầy tự trách và hối hận, nước mắt không sao ngừng được, là cô bé đã ngủ quên, là cô bé đã đến muộn, hu hu hu hu, tất cả là lỗi của cô bé.
Cảnh sát đồn công an thấy vậy, cũng không thể thẩm vấn được, đành tìm hai nữ cảnh sát, đưa hai đứa trẻ ra riêng để an ủi.
Sau hơn nửa tiếng, hai người ngồi cạnh nhau để trả lời câu hỏi.
“Các cháu tên gì, bao nhiêu tuổi, nhà ở đâu?” Nữ cảnh sát cố ý hạ giọng xuống.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play