Nắng chiều ấm áp, chiếu lên người dễ chịu, khiến người ta không kìm được muốn ngủ một giấc ngay tại chỗ.
Chu Phương Viên ngồi bên cạnh nấm mộ, cô bé có rất nhiều điều muốn nói, nhưng đối mặt với một đống đất, cô bé há miệng không nên lời. Cô bé đặc biệt nhớ lúc bố còn sống, dù người khác đều nói ông ấy nhu nhược, vô dụng, thà chết còn hơn.
Chỉ khi mất đi, người ta mới nhớ nhung và hối tiếc. Cô bé muốn bố sống.
Sống, là có thể ở bên mình nói chuyện, dù thường xuyên nói những lời khiến cô bé phiền lòng, cô bé cũng sẽ ngoan ngoãn lắng nghe, tuyệt đối không đứng dậy bỏ đi, hay tức giận tranh cãi với ông.
Nhường nhịn, nhẫn nhịn, tất cả đều là nhẫn nhịn? Nhẫn nhịn đến cuối cùng lại trở thành trò cười.
Nhu nhược chết, sống nửa đời người cuối cùng lại chọn cách chết nhu nhược nhất.
Người trong làng sau lưng vẫn còn chế giễu.
Chu Phương Viên cúi đầu, toàn thân cô bé đều đau, nhưng đau nhất là lồng ngực, như có thứ gì đó đang đấm, đang nghiền, đang véo. Cô bé khó thở, ngay cả nước bọt trong miệng cũng đắng chát.
Khi ngẩng đầu lên, nước mắt tuôn rơi lã chã, nhưng lại cắn chặt môi dưới.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play