Hà Giai Ninh nói: “Ta à, nói ra thì phức tạp lắm. Ta niên thiếu gia cảnh bần hàn, cha nát rượu mẹ mất sớm, sau này cha còn không có tiền trả nợ, liền đem ta bán vào lầu xanh để gán nợ.” Nghe thấy lời này, Đỗ Hành kinh ngạc nhìn về phía Hà Giai Ninh: “Hả?”
Hà Giai Ninh bình tĩnh nhìn đống lửa: “Ta vào lầu xanh lúc mới 6 tuổi, làm tạp dịch được hai năm, sau đó bà chủ trong lầu thấy ta lớn lên xinh xắn, liền không cho ta làm tạp dịch nữa. Tám tuổi, ta bắt đầu học cách ca hát, múa may để lấy lòng đàn ông.”
Đỗ Hành đau lòng nhìn về phía Hà Giai Ninh, không ngờ Hà Giai Ninh lại có quá khứ bi thảm như vậy. Hà Giai Ninh nói: “Vận khí của ta cũng không tệ, năm mười tuổi có tu sĩ Hợp Hoan Tông đến lầu xanh tìm niềm vui, lại để mắt tới ta. Hắn phát hiện ta là thể chất thuần âm hiếm có, cũng chính là thứ mà Tu chân giới gọi là… Thiên sinh lô đỉnh. Hắn liền mang ta về Hợp Hoan Tông nhận làm đệ tử.”
Đỗ Hành càng đau lòng hơn: “Sau đó thì sao?”
Hà Giai Ninh nói: “Hợp Hoan Tông còn khắc nghiệt hơn cả trong lầu xanh, nếu không tu hành chăm chỉ, sẽ bị đánh đập. Bất quá ta nhờ thể chất đặc biệt mà tránh được rất nhiều hình phạt. Ta từng nghĩ mình sẽ thành thật tu hành ở Hợp Hoan Tông, đợi đến tuổi sẽ trở thành lô đỉnh cho các tu sĩ khác. Vận khí tốt thì có thể trở thành thiếp thất của họ, đời này cứ thế mà trôi đi.”
Động tác trên tay Đỗ Hành dừng lại: “Rồi sao nữa?”
Hà Giai Ninh nói: “Năm mười hai tuổi, tông chủ Định Khôn Tông tới Hợp Hoan Tông, các trưởng lão liền phái ta đi hầu hạ. Ta đã dùng hết toàn bộ công phu để hầu hạ nàng, đệ hiểu chứ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT