Chương 336: Bị lạc
Đỗ Hành bên kia vui vẻ thoải mái gặm quả, còn ở một động thiên khác trong di tích Vạn Tông, ba người Huyền Ngự lại không được thoải mái như vậy.
Phượng Quy đã trở lại dáng vẻ ban đầu, đứng trên đỉnh núi cao. Dưới chân hắn, dãy núi đã biến thành một vùng đất khô cằn. Dưới bầu trời hỗn độn, vẫn có thể nhìn thấy những đốm lửa rải rác trên dãy núi. Ngay khoảnh khắc di tích Vạn Tông sụp đổ, không ít tu sĩ bị hất văng ra ngoài, một số khác lại bị gió lốc thổi tới các tiểu động thiên khác nhau trong di tích.
Tất nhiên, có một số tu sĩ không kịp chạy trốn đã bị trận gió mạnh mẽ nghiền nát thân thể, tan biến vào trời đất. Khi Huyền Ngự và những người khác đáp xuống, họ nhìn thấy vùng sơn thủy xinh đẹp kia đã trở thành một đống phế tích dưới sự tàn phá của gió lốc, non xanh nước biếc không còn dấu vết. Bầu trời xanh thẳm biến thành màu hỗn độn, tro tàn bay lơ lửng trong không khí, khó có thể tưởng tượng nơi này còn có người sống sót.
Mái tóc vàng của Phượng Quy khẽ bay trong gió. Hắn nhìn chằm chằm bầu trời hướng Đông Nam hồi lâu, thanh kiếm dài trong tay thường xuyên phát ra tiếng chấn động "ong ong". Cuối cùng, hắn quay đầu lại: “Cảm nhận được một chút hơi thở.”
Trên sườn núi phía sau Phượng Quy, Cảnh Nam lộ ra bảy chiếc đuôi to của mình, hắn dựa nghiêng lên đuôi, sắc mặt tái nhợt. Cảnh Nam hé miệng, giọng nói yếu ớt: “Cũng không biết cậu ấy bây giờ thế nào, có phải đang chịu khổ hay không…”
Phượng Quy im lặng một lát, tự an ủi: “Cậu ấy tuy trông ngây ngốc, nhưng khi ở một mình sẽ sống tốt hơn chúng ta tưởng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play