Tập trung nhìn vào, chỉ thấy đại sảnh thiện đường hỗn loạn như một nồi cháo, bàn ghế đổ xiêu vẹo, nguyên liệu nấu ăn đã làm xong và chưa làm xong vứt lung tung trên sàn. Mặt đất đầy vết máu và dấu chân lộn xộn. Ở góc đại sảnh, có mấy đầu bếp mặt đầy máu.
Thấy Đỗ Hành xông vào, mấy đầu bếp này hoảng hồn chạy ra cửa: “Cứu mạng a ——”
Đỗ Hành kéo cũng không kịp, mấy người này chạy trốn như thể bị ma đuổi, đã không thấy tăm hơi.
Sau khi đầu bếp chạy trốn, sảnh ăn trống không. Đỗ Hành nắm chặt tay, không biết nên đấm vào ai.
Bố cục của tổng thiện đường không giống quán ăn Tình Thương. Sau quầy chia thức ăn là một bức tường, trên tường treo bức họa danh kiếm của Thần Hư Cung. Bếp của họ không trong suốt, Đỗ Hành nghe thấy tiếng kêu rên vẫn truyền ra từ sau bức tường.
Đỗ Hành đi vòng qua tường, bếp sau của tổng thiện đường hiện ra trước mặt. Bếp sau rất lớn, phía sau bức tường có một lối đi nhỏ, trên lối đi nhỏ màu xám đen đầy lông chim. Lông chim đó màu xám trắng, không phải lông của Nguyệt Diên thì là của ai?!
Đỗ Hành ngồi xổm xuống nhặt một sợi lông trên cánh, sợi lông ngắn chỉ bằng lòng bàn tay Đỗ Hành. Trên lông chim còn sót lại vết máu. Nhìn thấy vết máu đó, nước mắt Đỗ Hành rơi xuống.
Chim sẽ rụng lông khi nào? Chỉ khi bị bạo lực thì mới rụng lông thôi chứ?
Vết máu trên lông chim đã cho Đỗ Hành thấy Nguyệt Diên và chúng đã phải chịu đựng sự tra tấn như thế nào. Trước mắt Đỗ Hành hiện lên một hình ảnh: Nguyệt Diên yếu ớt bị đầu bếp lôi ra khỏi lồng sắt, hắn vặn gãy cổ chúng, rồi giật từng mảng lông trên người chúng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT