Chương 239: Hương Vị Não Hoa và Ánh Hoàng Hôn Trong Hang Động
Canh trong nồi sôi lên, Đỗ Hành đẩy óc thỏ đã chuẩn bị kỹ lưỡng vào nồi canh. Sau khi óc thỏ vào nồi, trên mặt nước sôi liền nổi lên một lớp bọt.
Đỗ Hành kiên nhẫn vớt bọt ra, cậu nói: “Ta hẳn đã nói với ngươi rồi, cay thực ra không phải là một loại vị giác, mà là một cảm giác đau. Ta và Cảnh Nam không ăn được đồ quá cay, là vì chúng ta đối với cảm giác đau tương đối mẫn cảm.”
Phượng Quy ném xương cốt vào thùng rác rồi đi đến bên cạnh bếp lò, hắn thăm dò nhìn nồi lẩu: “Nước trong vắt, nhìn không có mùi vị.”
Đỗ Hành cẩn thận dùng muỗng múc một phần óc thỏ, óc thỏ mềm mịn, óc thỏ rung rinh trên muỗng chia ra hai bên lộ ra phần bên trong mềm dẻo. Phần giữa tủy não hiện ra màu hồng phấn, Đỗ Hành lại đặt tủy não xuống tiếp tục hầm.
Nghe Phượng Quy nói vậy, cậu phản bác: “Cái này chưa chắc đâu, nguyên liệu càng tươi mới thì cách nấu nướng càng đơn giản hương vị càng tươi ngon, không tin ngươi lát nữa ăn một miếng sẽ biết.”
Phượng Quy xoa tay đi về phía sân: “Không ăn, ta sợ lão Nam nhắc mãi ta.”
Đỗ Hành không nhịn được bật cười, không sợ trời không sợ đất Phượng Quy vậy mà còn có chuyện sợ hãi sao?
Phượng Quy vừa đến đình hóng gió, Huyền Ngự đã đi tới. Chỉ thấy trong tay hắn cầm một bó hoa cúc dại, những đóa hoa màu vàng tươi mang theo từng đợt hương dịu, trên mặt còn dính giọt nước.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play