"Tỷ bảo ta chờ thế nào! Ta không phải tỷ, ta phải lấy chồng! Ta đã mười chín tuổi rồi! Con tiện nhân Lăng Tịnh đó vừa xuất hiện, ta vốn tưởng Tuân ca ca sẽ buông bỏ được khúc mắc, sẽ thân thiết với ta hơn. Ai ngờ ngày càng xa lánh! Tỷ có biết không, khi nghe tin con tiện nhân đó chưa chết, Tuân ca ca đã hồn xiêu phách lạc! Mấy hôm trước ở hội săn xuân, huynh ấy gần như không nói với ta câu nào, chỉ đi săn cùng đám công tử kia! Trước đây huynh ấy không như vậy... trước đây huynh ấy nói sẽ bảo vệ ta, không để ta chịu ấm ức... Tất cả, đều tại con tiện nhân Lăng Tịnh đó!"
"Thượng Quan Tuân." Giọng Lăng Nhược Lam nhàn nhạt, nhưng sự khinh thường trong mắt không thể che giấu, nàng căn bản không coi Thượng Quan Tuân ra gì. "Chỉ là một Thượng Quan Tuân mà thôi."
"Cái gì gọi là chỉ là một Thượng Quan Tuân mà thôi?"
Lăng Yên Nhiên bất mãn với giọng điệu của Lăng Nhược Lam, đột nhiên nhận ra điều gì đó, nhìn chằm chằm nàng:
"Nhị tỷ có người trong lòng rồi?"
Nếu không sao nàng lại có cảm giác "ngoài Vu Sơn chẳng có mây bay" ?
Nếu nhị tỷ đã có người trong lòng, thì đương nhiên trong mắt mỗi nữ tử, người khác đều không thể sánh bằng người mình yêu. Cũng có thể hiểu được giọng điệu của nhị tỷ khi nói về Tuân ca ca.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT