"Nhi thần biết không thể giấu được phụ hoàng, nhi thần chỉ là muốn gây chút khó xử cho Lăng Tịnh và Cửu hoàng thúc mà thôi. Nhi thần đúng là đã tính kế Ninh Dương hoàng muội, tên tiểu thái giám dẫn đường kia cũng đúng là người của nhi thần. Nhi thần vốn chỉ định để tên cử nhân kia tình cờ gặp Lăng Tịnh, rồi bị hoàng muội đang kích động bắt gặp, làm ầm ĩ mọi chuyện lên."
Hắn thở dài:
"Bản thân nhi thần lại không ở trong cung, nhi thần thật sự không biết, hoàng muội sau khi bị kích động chạy ra ngoài lại có thể tự đâm đầu vào cột ngất đi, còn bị một tên tiểu thái giám..."
"Ngươi... người của ngươi đã luôn theo dõi nó, sao lại không cứu được nó! Ngươi rõ ràng đã sớm có... sớm có ý định hại Ninh Dương! Dù chuyện của tên tiểu thái giám là ngoài ý muốn, Ninh Dương cũng phải chết! Đúng không! Đồ khốn kiếp! Quỳ xuống cho trẫm!"
Trưởng Tôn Giác không quỳ, thậm chí còn cười khẩy:
"Phụ hoàng, ở đây chỉ có nhi thần và người. Lẽ nào..." Sát khí độc địa lóe lên trong mắt hắn, "Phụ hoàng không muốn cái nỗi sỉ nhục mang tên Ninh Dương này chết đi sao?"
Lời này!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play