Sau tấm bình phong mỏng màu tím nhạt thêu thùa, chiếu ra hai bóng người đan xen vào nhau.
Thẩm Quân Ngọc loạng choạng vài bước, đã bị Văn Sóc đẩy vào cột giường.
Nụ hôn của Văn Sóc quá nóng bỏng, thân thể Thẩm Quân Ngọc bất giác hơi ngả về phía sau, theo bản năng muốn vươn tay đỡ lấy lan giường, ngón tay lại vô tình chạm vào móc treo màn, lập tức khiến một tấm màn trướng tuột xuống.
Tấm màn trướng lụa xanh thẫm như mây rơi xuống, đột ngột phủ lên đầu Thẩm Quân Ngọc, che khuất nửa tầm nhìn, tất cả đều phảng phất bị khóa lại trong một đám mây xanh thẫm, mơ mơ hồ hồ cách biệt với thế giới bên ngoài.
Hàng mi dài của Thẩm Quân Ngọc run rẩy, theo bản năng nhắm mắt, liền muốn vươn tay kéo tấm màn trướng ra.
Nhưng cố tình lúc này Văn Sóc lại cố ý cách tấm màn lụa kia nhẹ nhàng vuốt ve một chút ngũ quan của Thẩm Quân Ngọc, sau đó lòng bàn tay hắn tìm được vị trí đôi môi mỏng kia, liền lập tức cách tấm màn trướng hôn lên.
Lụa là lạnh, hôn là nóng, cảm giác ẩm ướt vi diệu thấm dần qua tấm lụa, là một xúc cảm hoàn toàn khác biệt so với hôn trực tiếp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play