Sinh linh được tạo ra từ thiên địa, thai nghén trong bụng mẹ, đầu thai dương giới. Sau khi chết trở thành sinh hồn, nương theo dòng nước đến âm phủ, tự do mấy năm, hoặc qua Phù Tang tẩy sạch bụi trần rồi lại lần nữa đầu thai; hoặc độ Vong Xuyên quên đi quá khứ mà lại nhập nhân thế. Loại thứ nhất có thể dung nạp lệ quỷ, dưỡng tàn hồn, nắn sinh cơ, còn loại sau chỉ cung cấp thêm một phương pháp đầu thai, những hồn phách có khiếm khuyết rất khó vượt qua.
Thượng cổ chư thần rời đi, Phù Tang đứt đoạn, Năm Châu cũng chỉ còn lại Vong Xuyên là một phương pháp đầu thai duy nhất.
Nhưng mười vạn năm trước, ngay cả con đường Vong Xuyên liên thông dương gian cũng lặng lẽ biến mất. Tất cả sinh mệnh mới được thai nghén ở Năm Châu đều là hồn phách mới. Âm phủ có vào mà không có ra, vô số âm hồn không nơi nương tựa, linh tính khi còn sống đều tiêu ma, cuối cùng trong sự khổ hàn mà sa đọa thành lệ quỷ.
Hiện tại Mạc Dạng có Phù Tang, quả thực có tư bản để xây dựng luân hồi.
Nhưng cậu nghe Yến Lăng Vân nói, vẫn phản ứng không kịp: “Tuy rằng ta có cây, nhưng gia viên không có người sinh hài tử……”
Không có thân thể, hồn phách liền không thể thành sinh mệnh, cũng như hiện tại. Mạc Dạng bỗng nhớ đến Adam và Eva. Hiện tại cậu và Yến Lăng Vân đang ở dưới gốc cây, chỉ thiếu việc cắn một trái cấm để làm một cuộc tạo người oanh liệt. Chuyện này không khó, chỉ cần mấy ngàn năm, loài người sẽ lại sống.
Mạc Dạng nhìn những âm hồn dày đặc trên cây, da đầu cũng theo đó tê dại. Dù cho cậu có thể sinh, nhiều quỷ như vậy, muốn sinh đến bao giờ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play