Giang Niệm không chỉ bị vận mệnh trêu chọc, mà còn bị Hàn Khiếu bắt về nhà. Vé máy bay về nước đã được đặt cho sáng ngày hôm sau.
Thật ra bản thân cô cũng đã mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần, chịu tổn thương tâm lý nghiêm trọng, nên gần như không phản kháng gì mà đi theo Hàn Khiếu. Nhưng nghĩ đến việc sắp được về nhà, cuối cùng cũng chấm dứt cuộc sống phiêu bạt không nơi nương tựa, và “bộ tứ siêu đẳng” sắp được đoàn tụ, thì điều đó cũng coi như là một chút an ủi cho cô.
Hàn Khiếu lúc đầu còn ngây người một lúc, có lẽ là không ngờ Giang Niệm lại đột nhiên nghe lời như vậy. Nhưng anh hiểu rõ Giang Niệm, hai lần trước cô đều là cho một miếng kẹo ngọt rồi đánh một gậy vào đầu. Lần này rất có thể cô lại đang lừa anh, để anh thả lỏng cảnh giác rồi lại chạy đi bất cứ lúc nào.
Lần này, dù thế nào anh cũng không dám xem thường hay lơ là. Không chỉ tự mình không ngừng nhìn chằm chằm Giang Niệm, mà còn bắt tiểu trợ lý cùng anh trông chừng cô. Nếu trước khi về nước mà có sai sót gì...
Hàn Khiếu mặt mang ý cười nhìn anh ta: “Đây là cơ hội tốt để cậu lập công chuộc tội.” :)
Tiểu trợ lý bị nụ cười đó làm cho lạnh sống lưng, liên tục cam đoan, chỉ thiếu mỗi việc thề với trời: “Tổng giám đốc Hàn ngài yên tâm, dù tôi có mất tích thì phu nhân cũng nhất định sẽ ổn!”
Hàn Khiếu dặn dò xong tiểu trợ lý, bên kia Giang Niệm đã ăn xong yến sào, chuẩn bị về phòng ngủ một giấc.
Anh nhìn thân hình cồng kềnh của Giang Niệm được người khác đỡ đứng lên, có chút vui vẻ, có chút đau lòng, lại có chút áy náy.
Phụ nữ sinh con là một chuyện rất vất vả.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT