Giang Đào vùng vẫy kêu vài tiếng, Giang Niệm nhìn ra ngoài cửa sổ, tự mình nói:
"Giang Đào, ác giả ác báo, ông có ngày hôm nay, tất cả đều là do ông tự gieo gió gặt bão. Năm đó ông ngoại tình với người khác khi vợ cả của ông bệnh nặng không nói, sau đó càng tin lời gièm pha của Quách Tú Ngọc, nhốt Giang Niệm lại, khăng khăng bắt cô ấy gả cho Dương Hải, bất chấp ý muốn của cô ấy, một mũi thuốc mê liền đưa cô ấy đến nhà họ Dương, khiến cô ấy chịu đủ mọi sự sỉ nhục, bị Dương Hải tra tấn đủ kiểu….
…Cô ấy 25 tuổi, tuổi hoa như vậy lại trải qua cuộc sống địa ngục, cô ấy vừa mất chồng, lại bị người cha yêu thương và kính trọng nhất phản bội, bị người ta giam cầm, tra tấn, chà đạp. Khó khăn lắm mới chạy thoát, rồi lại biết được Tiêu gia bị người thân, cổ đông chiếm đoạt, bà lão tức chết, Tiêu Chính bị ức hiếp hãm hại. Cô ấy còn chưa kịp làm gì, liền bị những người do các người phái đi điên cuồng truy đuổi mà chết oan chết uổng, một vụ tai nạn xe cộ, chết không toàn thây."
"Giang Đào, ông thân là cha người ta, lại làm cha vô dụng; thân là chồng người ta, càng làm chồng vô dụng. Ông thậm chí không xứng làm người."
Giang Đào chợt trừng lớn đôi mắt, hoảng sợ nhìn Giang Niệm. Giang Niệm lạnh lùng cong môi:
"Ông cứ an tâm ra đi, mặc dù tôi rất hy vọng ông có thể sống thêm vài ngày, sống thêm vài ngày cuộc sống không ra người không ra quỷ, để ông được nhìn rõ tất cả gia sản mà ông yêu thích đều rơi vào tay tôi, mọi thứ của ông đều bị tôi chiếm đoạt, ông không nhận được một xu nào cả, ông rất không cam lòng phải không?"
Giang Đào đã chết. Ông ta chết trong lòng đầy hoảng sợ và phẫn nộ, mang theo sự không cam lòng và tuyệt vọng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT