Quách Tú Ngọc đã không động đậy trong một thời gian dài, không khí ngay lập tức trở nên căng thẳng.
Giang Niệm vẫn không thúc giục, bởi vì điều cô muốn không chỉ là Quách Tú Ngọc quỳ xuống xin lỗi.
Giang Đào ra mặt hòa giải, mỉm cười khuyên nhủ: “Niệm Niệm, con xem dì Quách của con đã biết lỗi rồi, cũng thành tâm nhận lỗi với con rồi, thế thì không cần đặc biệt quỳ xuống nữa chứ?”
Giang Niệm nói: “Con không bắt buộc, chỉ là một câu ‘thực xin lỗi’ quá nhẹ nhàng, dễ dàng nói ra, con không thấy thành ý, cũng không thể tin cô Quách thật lòng xin lỗi. Tổng cộng phải trả giá chút gì đó, để con thấy được thành ý của các người, thì mới có thể vui vẻ hòa thuận được chứ?”
Giọng điệu của Giang Niệm ôn hòa, trông không hề hống hách, thậm chí còn mang theo chút công tư phân minh trên bàn đàm phán.
Giang Đào suy nghĩ, rồi ra hiệu cho Quách Tú Ngọc.
Ông ta đồng tình với lời Giang Niệm nói, và còn hy vọng Quách Tú Ngọc làm theo. Quách Tú Ngọc thấy vậy, nắm chặt tay, sắc mặt đã cực kỳ khó coi. Bà ta miễn cưỡng cười một chút, vẻ mặt khó xử lại bị tổn thương: “Niệm Niệm, con hận dì đến vậy sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play