Cô còn từng nói anh trẻ con, ngốc nghếch chẳng ra gì, từ nay về sau cô chỉ nói anh trẻ con thôi, không thêm chữ "ngốc nghếch" nữa.
Giang Niệm mắt đỏ hoe, ôm lấy tay Hoắc Lăng thì thầm:
“Bảo bối à, anh mau tỉnh lại đi, sau này em sẽ đối xử tốt với anh.”
“……”
Tất nhiên Hoắc Lăng không thể chỉ vì một câu của Giang Niệm mà tỉnh lại. Sau đó, anh lại tiếp tục ngủ thêm mấy ngày nữa.
Mỗi ngày Giang Niệm đều đến thăm. Có lúc cũng gặp được mấy vị trưởng bối hoặc anh chị em của Hoắc Lăng, họ lặng lẽ đến xem anh, rồi lại lặng lẽ rời đi, trong mắt toàn là tiếc thương.
Nhưng vì Hoắc Lăng cần được tĩnh dưỡng, sau đó họ cũng từ chối tất cả khách đến thăm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT