Ba Giang: “Con gái ngoan của ba, ba lo cho con sắp đau tim luôn rồi!”
Giang Niệm phì cười:
“Con biết rồi mà~ Con đã xin nghỉ rồi, mấy buổi quân huấn sau con không đi nữa. Mà con thấy mình cũng siêu lắm đấy chứ, cố gắng được mấy ngày liền rồi nha, công cuộc tích trữ tinh thần mấy năm quả không uổng công!”
Mẹ Giang cũng thấy xót lòng, chỉ cảm thấy con gái mình lại gầy đi nhiều quá. Hồi nãy Hoắc Lăng gọi điện báo tin, bà suýt chút nữa thì phát hoảng. Nếu ngày xưa khi mang thai cẩn thận hơn một chút, chú ý hơn một chút thì Niệm Niệm đâu phải chịu nhiều khổ cực như vậy từ khi mới sinh? Đâu phải khác biệt với lũ trẻ bình thường, phải sống dè dặt từng chút một... Giờ con bị ốm mà bà không thể ở bên cạnh...
Nghĩ tới đó, mắt mẹ Giang cũng đỏ hoe.
Ba Giang vỗ vỗ lưng vợ, bà gượng nén nước mắt, nhoẻn miệng cười với con gái qua màn hình:
“Niệm Niệm, dậy ăn cơm đi con. Ăn rồi nghỉ tiếp.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play