Mộ Dung Chiêu nhíu mày, trầm giọng nói: “Ta khi nào nói ta muốn thành thân?”
“Ngươi, ngươi muốn cùng Tiêu cô nương thành thân…” Mộc Chi ánh mắt mê ly, bỗng dưng bật ra một tiếng cười nhạo, “Ta ở biên quan… có phải đã ảnh hưởng đến ngươi cùng Tiêu cô nương qua lại không?”
Bị lời tự giễu của cậu đâm vào lòng, Mộ Dung Chiêu nhìn chằm chằm đôi mắt cậu, gằn giọng nói: “Không có Tiêu cô nương nào cả, đâu ra Tiêu cô nương nào? Tất cả chỉ là Tiêu La Thành đơn phương tình nguyện thôi!” Hắn tựa đầu vào vai Mộc Chi, ghé sát tai cậu thì thầm, “Đợi ta nắm được binh quyền của Tiêu thị… ta bảo đảm, tuyệt đối sẽ không để bọn họ xuất hiện trước mặt ngươi nữa…”
Mộc Chi không biết có nghe hiểu không, vẫn cứ dụi dụi trong lòng hắn, dáng vẻ rất không yên phận. Lòng Mộ Dung Chiêu tình ý miên man, lại nghĩ đến lời Mộc Chi vừa nói, bèn truy vấn: “Vậy ngươi cùng Giản thị… là chuyện thế nào?” Nhớ đến lời Giản gia lang quân kia nói “sắp làm thân thích vân vân”, lòng hắn liền như bị một cây gai đâm.
Mộc Chi chớp chớp mắt, suy nghĩ một lát mới nói: “Giản thị… Giản thị muốn cùng Thập Lang nhà ta thành thân…”
Mộ Dung Chiêu khựng lại. A Cửu đứng hàng đầu, lại thanh danh vang dội, nếu muốn liên hôn, tự nhiên lấy cậu ấy làm trước, sao lại đến lượt Tạ gia Thập Lang được? Hắn định là từ chối cuộc hôn nhân này… Chỉ sợ cũng phải chịu không ít đau khổ rồi?
Nắm lấy cổ tay gầy đi không ít của cậu ấy, Mộ Dung Chiêu vừa đau lòng vừa mừng rỡ, ôm cậu một hồi lâu luyến tiếc không muốn buông tay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play