Nhn Tịch Ngọc chớp mắt rồi lặp lại lần nữa:
“Là tôi mách với anh trai em đấy.”
Sau khi hoàn hồn lại, Hạ Ngân không những không buông tay mà còn ôm chân cậu chặt hơn rồi “hu hu” khóc lớn hơn, giọng nói nghẹn ngào đầy nước mắt:
“Hu hu hu tôi không quan tâm, anh phải chịu trách nhiệm!”
Cửa phòng đang mở, nhân viên vệ sinh đi ngang qua lén liếc vào, ánh mắt của đối phương nhìn Nhan Tịch Ngọc vừa phức tạp vừa khinh bỉ, như thể cậu là loại người bạc tình vứt bỏ con gái nhà lành vậy.
Nhan Tịch Ngọc day day trán, cảm thấy dường như mọi chuyện đã lệch khỏi dự tính ban đầu của mình.
Ánh nắng ấm áp xuyên qua cửa kính, bị rèm voan màu be chắn lại, hóa thành một vầng sáng dịu dàng rọi lên mái tóc bù xù của Hạ Ngân, trông có phần mềm mại đáng yêu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT