Nếu không phải vì hai con hẻm cách nhau đủ xa khiến bọn người kia đến chậm, hôm nay ngã xuống chắc chắn là ông đây rồi.
“Phì, mày mới là đồ rùa rụt cổ! Mày mới là con cháu nhà ba ba!” Mặt mũi tên bị đá méo mó vì đau nhưng vẫn cố gắng đỏ mặt mà chửi tiếp, “Chẳng phải anh mày là hiệu trưởng Học viện Thánh Luis à? Có giỏi thì đến đó mà làm càn đi!”
“Đại ca! Không được nói vậy!” Bốn tên nằm bên cạnh nhìn thấy đại ca mình chửi điên lên thì hốt hoảng nhắc nhở, nhưng đã muộn rồi.
“Sợ rồi đúng không? Quý Minh Liệt, mày chính là cái thứ phế phẩm của nhà họ Quý…” Phần còn lại của câu chửi bị đế giày thể thao bịt lại.
Quý Minh Liệt dẫm lên mặt tên kia, khom người xuống, trong mắt ánh lên vẻ hung hăng và dữ dằn hoàn toàn không hợp với gương mặt tinh xảo của cậu. Cơn bực bội trong mắt cậu lập tức dâng đến đỉnh điểm sau khi nghe thấy một cái tên.
Vài tia máu rỉ ra từ vết thương trên má, nổi bật trên làn da trắng như tuyết, môi cậu đỏ như máu, từng từ phát ra rõ ràng:
“Nhắc tới anh tao thêm một lần nữa thử xem?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT