Hạ Ngân gật đầu thật mạnh, “Nhất định phải được!”
“Vậy để tôi nhờ đàn chị mang thuốc đến, chúng ta ráng chịu đến khi hoạt động kết thúc rồi bôi thuốc sau.” Trình Thanh Chi thở dài, nhượng bộ.
Cậu hơi cúi người xuống, dù trong thời tiết oi bức, trên người Trình Thanh Chi vẫn phảng phất mùi lan nhè nhẹ. Cậu cúi đầu thổi nhẹ vào lòng bàn tay của Hạ Ngân, thổi đi những hạt bùn nhỏ dính trên da, giọng dịu dàng: “Đổi sang đôi găng mới đi, đôi này bẩn rồi.”
“Ừm ừm!” Hạ Ngân cũng không thấy có gì không ổn. Hồi nhỏ mỗi lần cô trèo cây té ngã, Trình Thanh Chi cũng hay thổi cho cô như thế.
Hạ Ngân ngửi mùi hương hoa lan trên cổ áo Trình Thanh Chi, đầu óc có chút bay xa, “Trình Thanh Chi, cậu nói xem tôi có nên đổi sang loại nước xả giống cậu không nhỉ, thơm ghê á, tôi ngửi bao nhiêu năm rồi mà chẳng chán tí nào!”
Trình Thanh Chi giúp cô đeo găng tay mới vào, vành tai hơi ửng đỏ, “Sao cũng được.” Vốn dĩ là vì cô nói thơm nên cậu mới dùng loại đó đến tận bây giờ.
Lâm Vũ Huyên: …

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play