Lâm Kiểu Nguyệt ngồi bệt trên sofa, sắc mặt xám như tro tàn.
Xong rồi, tất cả đều xong rồi. Mọi thứ cô dốc hết tâm sức gây dựng, đều tan thành mây khói.
Cô đã rất vất vả mới vượt qua kỳ đánh giá để vào được Hội sinh viên, hao tâm tổn trí tiếp cận Chu Lễ, tiếp cận Kim Huấn, từng bước từng bước dựa vào danh tiếng của họ để xây dựng danh hiệu "nữ thần học đường" cho bản thân. Buổi tiệc chào đón lần này cũng đã tổ chức rất thành công, cô vốn tưởng rằng mình sắp trở thành phó ban văn nghệ, chỉ cần học thêm vài học phần nữa là có thể chuyển vào lớp tuyển thẳng vào học kỳ sau rồi lại cưa cẩm được Nhan Tịch Ngọc, đến lúc đó, cô sẽ trở thành người đứng trên đỉnh cao ở Đế Đô.
Nhưng tất cả những điều từng được hoạch định cẩn thận, giờ đây đã bị một dòng thông báo khai trừ nhẹ nhàng xé vụn. Giấc mộng đẹp vỡ tan như bong bóng xà phòng, một giây trước còn ở thiên đường, giây sau đã rơi xuống địa ngục. Những người từng tâng bốc, vây quanh cô giờ lại tránh né như rắn rết, tin nhắn riêng hoặc là chế giễu, hoặc là mỉa mai.
Kim Huấn thấy tin nhắn trong nhóm chung cũng biết lần này Lâm Kiểu Nguyệt thật sự đã chọc giận Nhan Tịch Ngọc rồi. Nhìn sắc mặt trắng bệch như tường vôi của cô, cậu cũng chẳng còn hứng đùa giỡn nữa.
Cậu vốn chẳng ưa gì mấy mánh khóe của Lâm Kiểu Nguyệt, nhưng nghĩ dù sao cũng là con gái nên vẫn giữ thể diện cho cô, chỉ nhắc nhở vài câu để cô biết điều, đừng có suy nghĩ linh tinh. Ai ngờ cậu đã lạnh mặt cảnh cáo như thế rồi mà cô vẫn dám mặt dày dính lấy A Ngọc.
“Cô nói xem, tôi đã cảnh cáo cô rồi mà cô vẫn không nghe. Không chọc ai lại cứ phải chọc A Ngọc.” Cậu còn biết xót người đẹp, chứ A Ngọc thì chẳng bao giờ nể nang ai cả đâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT