"Thế nào, nhắc nhở mà thành ra muốn ra tay à?" Lâm Vũ Huyên cười lạnh, “Thu cái bộ mặt giả tạo đó lại đi, tôi không phải con trai, không bị lừa bởi mấy chiêu của cô và mẹ cô đâu.”
“Em họ Vũ Huyên!” Sắc mặt Lâm Kiểu Nguyệt hơi biến, vội vàng lên tiếng ngắt lời, sau đó lại mỉm cười dịu dàng, “Chẳng phải chỉ là hồi nhỏ vô tình làm hỏng đồ chơi của em thôi sao, vậy mà em còn nhớ đến giờ. Lần sau chị đến nhà sẽ mang quà cho em nhé.”
Đây rõ ràng là lời đe dọa sẽ đến tận nhà tố cáo. Lâm Vũ Huyên mím chặt môi, ánh mắt như dao bắn về phía Lâm Kiểu Nguyệt, hơi thở dồn dập, sắc mặt vì giận dữ mà đỏ bừng.
Hạ Ngân ở phía sau chọt cô bạn một cái, hỏi: “Hai người quen nhau à?”
“Không quen!” Lâm Vũ Huyên theo phản xạ mà phủ nhận ngay.
“Đàn em Hạ Ngân, tôi và Vũ Huyên là chị em họ.” Lâm Kiểu Nguyệt mỉm cười nói, cô cố ý không gọi Hạ Ngân là "tiểu thư", mà gọi là "đàn em", tự đặt mình ở vị thế tiền bối có địa vị cao hơn.
“Chị nói chuyện với ai thế? Tôi có hỏi chị à?” Hạ Ngân lắc đầu lè lưỡi với vẻ chán ghét, “Sao chị lại tự cho mình là trung tâm như thế?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT