“Được.” Nét mặt Nhan Tịch Ngọc khẽ cười khi nhìn thấy Lâm Vũ Huyên vội vã chạy về nhà, cậu nghiêng đầu nhìn Hạ Ngân, khóe môi nhếch lên: “Đây là cái gọi là ‘không ai chơi cùng’ mà em nói à?”
“Lâm Vũ Huyên bị cảm rồi, không thể cùng tôi đắp người tuyết,” Hạ Ngân trả lời rất nghiêm túc, “Là bạn tốt nên tôi rất thông cảm và thấu hiểu.”
Bạn nhỏ với trai đẹp là hai kiểu bạn khác nhau, giá trị cảm xúc cung cấp cũng khác hẳn chứ sao!
“Ừm.” Nhan Tịch Ngọc mỉm cười: “Vậy thì ăn chút gì đó trước rồi hẵng đắp.”
Không biết cậu có tin lời bịa của cô không nhưng dù sao cũng không hỏi thêm nữa. Hạ Ngân len lén ngắm nhìn khuôn mặt nghiêng tinh xảo hoàn hảo của đối phương, bắt đầu vận động não bộ.
Hôm nay Nhan Tịch Ngọc mặc đồ phong cách cấm dục, khí chất mạnh mẽ hơn khi ở trường học.
Chiếc áo khoác dài ôm sát toàn thân màu đen càng làm nổi bật làn da trắng trẻo, sống mũi cao thẳng, bàn tay cầm vô lăng với các khớp xương rõ ràng, trắng như ngọc lạnh. Sự tương phản giữa đen và trắng tạo nên cảm giác mạnh mẽ, mang theo sự áp chế khiến người ta không dám vọng tưởng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT