“Quà thì chắc chắn sẽ không thiếu phần em đâu.” Kim Huấn bật cười, định vỗ đầu cô nhưng khi bàn tay chạm vào trán thì giảm lực lại, chuyển sang xoa nhẹ, cậu giải thích: “Nhưng sang năm đừng tặng A Ngọc bánh sinh nhật nữa, cậu ấy không tổ chức sinh nhật là vì... hôm đó cũng là ngày giỗ mẹ cậu ấy.”
“Á?” Hạ Ngân ngẩn người, nhất thời không phản ứng kịp.
Đầu óc cô khựng lại, chậm rãi nghĩ ra: hóa ra hành động mà cô tưởng là thiện ý lúc ấy, thực chất lại khiến Hoa Hồng bị tổn thương sao?
Nhắc người ta nhớ sinh nhật, chẳng khác nào gián tiếp gợi lại ngày giỗ mẹ người ta.
“Cũng tại tioi không nhắc em sớm.” Kim Huấn an ủi cô, “Chủ yếu là lúc đó chúng ta chưa thân đến mức đó, có vài chuyện nói ra cũng khó.”
“Nhưng lúc đó A Ngọc vẫn nhận bánh mà, chứng tỏ cậu ấy cũng không để bụng, dù sao chuyện mẹ cậu ấy cũng đã qua lâu rồi, mà cậu ấy không phải kiểu người giận cá chém thớt. Em đừng để trong lòng, nhớ lần sau chú ý là được.”
“Ầy…” Hạ Ngân vừa vặn xoắn ngón tay, vừa cúi đầu, cái đầu xanh mềm mại vốn luôn năng động bỗng trở nên ngơ ngác lạ thường, “Nhưng dù sao cũng là tôi tự quyết định, rõ ràng là anh có nhắc qua rồi…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT