Âm thanh điện tử vang lên rõ ràng.

Bốn người ngắn ngủi im lặng trong chốc lát, sau đó nhìn nhau.

Khương Thụ mở to mắt: “Cái quái gì vậy!? Cái răng này ăn được sao?”

Khương Chi cười hì hì.

Ăn thì chắc chắn không thể ăn, nhưng dù sao cũng là đồ vật độc tố thấp, nói không chừng sẽ có ích, cứ giữ lại thì không sai.

Cô khom người đào hai chiếc răng to bằng bàn tay ra, dùng nước ấm rửa sạch rồi cho vào chiếc túi nhỏ đeo bên hông.

Khương Thụ lại gần muốn xem: “A Chi, cái thứ này lại không ăn được, em giữ lại làm gì?”

Khương Chi: “Khó lắm mới gặp được đồ vật độc tố thấp, giữ lại làm kỷ niệm.”

Khương Thụ: “Vậy em cho anh một chiếc.”

“Không được, cái này là em phát hiện ra.”

Khương Thụ dậm chân bực bội: “Được lắm Khương Chi! Đừng tưởng rằng em có cái đồng hồ là ghê gớm lắm, đợi đến căn cứ anh cũng làm một cái. Đến lúc đó anh gặp được đồ độc tố thấp, em đừng có mà cầu xin anh cho em!”

Khương Chi lè lưỡi trêu chọc anh ấy: “Mơ đi!”

Thấy hai anh em lại cãi cọ ầm ĩ, Khương Sơn lắc đầu, lấp đầy hố bằng bùn đất rồi mở miệng nói: “Đừng làm ồn nữa, đi nhanh thôi, nếu không sẽ trời tối mất.”

Khương Thụ nghe vậy không khỏi r*n rỉ một tiếng.

Lúc này Diệp Thanh Vân bỗng nhiên mở miệng: “A Chi, nếu răng thỏ này độc tố thấp, có khi nào nội tạng bên trong cũng độc tố thấp không?”

Khương Chi chớp mắt, sau khi liếc mắt nhìn Khương Thụ, cô ngay lập tức với tốc độ nhanh như chớp mổ bụng con thỏ nanh.

Dưới lớp thịt thỏ đầm đìa máu là một trái tim đỏ tươi. Khương Chi đưa chiếc đồng hồ lại gần…

“Tít, độc tố thấp, có thể ăn được.”

Tim Khương Thụ đập thình thịch: “Thế mà cũng độc tố thấp!”

Trái tim này ít nhất cũng nặng một cân, có thể ăn một bữa ngon lành.

Anh ấy theo bản năng nuốt nước bọt, ngay sau đó thành thạo đào hết ngũ tạng lục phủ của con thỏ nanh ra, giục giã nói: “A Chi, nhanh nhanh nhanh, tiếp tục kiểm tra!”

Khương Chi lại kiểm tra hai quả thận.

“Tít, độc tố trung bình, khuyên dùng ăn vừa phải.”

Âm thanh điện tử vừa dứt, mắt cả nhà đều sáng rực lên.

Hai quả thận cũng ăn được!

Khương Thụ ước lượng thử, hai quả thận cộng lại, ít nhất cũng nặng ba cân.

Toàn bộ chỗ này đều là thịt đó!

Tuy là độc tố trung bình, nhưng hiện tại mà nói, động thực vật độc tố thấp thì khó mà tìm được.

Muốn lấp đầy bụng thì vẫn phải dựa vào đồ ăn độc tố trung bình. Tuy đài phát thanh có nói ăn đồ ăn độc tố trung bình lâu dài có thể sẽ giảm tuổi thọ nhưng thời đại này, có thể sống sót đã là tốt lắm rồi, chút đoản mệnh thì có là gì?

Diệp Thanh Vân lấy từ ba lô ra một chiếc túi giữ nhiệt đựng cơm, cẩn thận cho trái tim và thận đã kiểm tra vào trong.

Bên trong túi giữ nhiệt là chất liệu giấy bạc nhôm, không chỉ có chức năng giữ ấm mà khi đóng kín còn có thể ngăn cách phần lớn mùi.

Nếu không phải thời gian không đủ, Khương Thụ hận không thể ngay lập tức nướng ăn tại chỗ.

“Mẹ, tối nay chúng ta đến căn cứ thì mở tiệc đi, coi như mừng chúng ta chuyển nhà.”

Diệp Thanh Vân vốn dĩ còn đang vui vẻ, vừa nghe con trai nói liền mắng ngay: “Ăn ăn ăn, chỉ nghĩ ăn! Thứ này quý hiếm đến mức nào con không biết sao? Xe của chúng ta đã không còn, trên người đồ vật đáng giá cũng chẳng còn bao nhiêu, nói không chừng đến căn cứ thuê nhà còn không đủ tích phân, con định tối nay ngủ ngoài cổng căn cứ sao?”

Khương Thụ có chút ấm ức: “Có mỗi chút thịt như vậy thì bán được bao nhiêu đâu…”

“Dù sao con đừng tơ tưởng mấy miếng thịt này, mẹ có việc cần dùng.”

Khương Thụ nghe vậy, ngay lập tức vẻ mặt như không còn gì luyến tiếc cuộc đời.

Anh ấy hoàn toàn không còn mong muốn kiểm tra nữa, dù sao kiểm tra rồi anh ấy cũng không được ăn.

Diệp Thanh Vân mặc kệ anh ấy, nói với Khương Chi: “A Chi, con kiểm tra hết một lượt đi, nhanh lên một chút.”

Khương Chi cũng không chần chừ, cô vớt ruột lên tiếp tục kiểm tra.

Chỉ tiếc vận may của họ dường như đã hết, những bộ phận tiếp theo kiểm tra ra hầu hết đều là độc tố cao.

Khương Chi hơi thất vọng, cô nhớ tới những động vật biến dị từng giết trước đây, tự trách nói: “Nếu chúng ta nhặt được cái máy kiểm tra này sớm hơn thì tốt rồi, nói không chừng đã sớm có thể ăn thịt rồi.”

Khương Sơn cười nói: “Được rồi, sau này kiểu gì cũng sẽ được ăn, không thiếu lần này đâu.”

“Không còn sớm nữa, nhanh chóng thu dọn rồi đi thôi.”

Khương Chi lưu luyến thu dọn xong xác con thỏ nanh.

Bốn người trong gia đình một lần nữa bước đi và khởi hành.

Không còn cỏ dại cản trở đường đi phía trước, Khương Chi và những người khác tăng tốc rất nhanh, liên tục đẩy nhanh tốc độ, cuối cùng đã đến trước cổng thành khi màn đêm hoàn toàn buông xuống.

Nhìn gần bức tường ngoài của căn cứ vẫn khiến người ta cảm thấy chấn động.

Trên đỉnh tường thành có thiết lập vọng gác, có thể mơ hồ nhìn thấy bóng dáng lính tuần tra. Toàn bộ căn cứ nổi bật trên nền dãy núi xa xa, trông uy nghiêm và trang trọng.

Trên tường thành, cứ mỗi 10 mét lại được gắn một chiếc đèn chiếu sáng cường lực khổng lồ rộng hơn 1 mét, chiếu sáng khu vực 2 km quanh căn cứ đến mức cực kỳ sáng sủa.

Cánh cổng lớn của căn cứ cao 8 mét, rộng 10 mét, được đúc từ thép dày nặng, vừa nhìn đã thấy vô cùng kiên cố.

Bề mặt còn phủ đầy đinh tán chắc chắn và hoa văn phòng hộ. Ngay phía trên cánh cổng lớn, lắp đặt một chiếc đèn pha, ánh sáng mạnh mẽ đặc biệt nổi bật trong đêm tối. Hai bên cánh cổng còn được trang bị hệ thống nhận diện điện tử tiên tiến và camera giám sát.

Trước cánh cổng lớn thậm chí còn có hơn mười quân nhân cầm súng trấn giữ.

Mấy người có chút nóng lòng.

Sống trong căn cứ như vậy, ít nhất không cần phải như trước kia, mỗi ngày đều phải sắp xếp người gác đêm, cũng không cần lo lắng vấn đề an toàn nữa.

Quan trọng nhất là, trong căn cứ có điện!!

Cuối cùng họ không cần sống như người nguyên thủy nữa!

Khương Thụ cảm động đến mức nước mắt sắp trào ra: “Trời đất ơi, sớm biết căn cứ An Thành thế này, chúng ta đã không nên do dự lâu như vậy, nơi này trông an toàn biết bao!”

Diệp Thanh Vân hận không thể túm thằng con ngốc lại đánh cho một trận: “Chỉ có con là lắm lời!”

Không thấy những người xung quanh đều nhìn họ như nhìn khỉ sao?

Khương Chi cũng lườm anh ấy một cái: “Anh, anh vẫn nên im miệng đi!”

Khương Thụ cảm nhận được ánh mắt của những người xung quanh, ngay lập tức chột dạ sờ sờ mũi.


 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play