Chờ người đi rồi, Khương Thụ mặt mày ủ rũ, tủi thân không thôi: “Mẹ, đó là cái bật lửa của con!”
Diệp Thanh Vân trừng mắt nhìn anh ấy một cái: “Bật lửa thì sao chứ? Một cái bật lửa mua để tạo mối quan hệ với nhân viên đội khai hoang thì quá hời rồi! Giờ người ta còn hứa mang cho chúng ta nhiều đất sét như vậy, thế không đáng giá sao? Dựa vào sức mình, đến bao giờ mới kiếm đủ gạch đất để xây nhà?”
Khương Thụ hừ một tiếng, tuy rằng hiểu ra, nhưng cuối cùng vẫn không nỡ. Cái bật lửa đó là lần đầu tiên anh ấy tự mình dành dụm tiền để mua, nếu không phải trên đường đi du lịch bị mẹ phát hiện hút thuốc và tịch thu, thì món đồ này vẫn còn nằm trong tay anh ấy rồi.
“Mẹ, không phải ngay từ đầu mẹ đã có ý định này rồi chứ?”
Đương nhiên Diệp Thanh Vân sẽ không thừa nhận mình đã nghe được đội trưởng La và các đội viên nói chuyện phiếm sau đó mới nghĩ đến việc làm thân với Hồ Dương.
“Thằng ranh con, có biết nói chuyện không đấy?”
Khương Chi kéo kéo quần áo của anh trai, ngắt lời: “Anh, chờ ngày mai đi nhặt nhạnh, em sẽ tìm cho anh thứ tốt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play