“Giấc mơ gì?” Giọng Lại Chấn Nghiêm vẫn rất trầm buồn.
“Mơ thấy huynh khóc trước bài vị của mẫu thân, xung quanh không có một ai.”
Lại Chấn Nghiêm im lặng.
“Lúc đó, muội đã nghĩ, muội phải đứng bên cạnh huynh, dù bằng cách nào đi nữa.” Lại Vân Yên nói xong, mệt mỏi nhắm đôi mắt mờ đục lại. “Ca ca, không phải Vân Yên thay đổi quá nhiều, mà là thế sự khiến con người ta già đi. Chúng ta dù sao cũng phải sống, sống như những người khác vậy.”
Thế gian này vốn là cá lớn nuốt cá bé. Nếu ta không nhẫn tâm, thì người khác sẽ nhẫn tâm với mình.
Không muốn chết, thì chỉ có thể chọn cách đứng thẳng mà sống.
“Muội muội.” Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đầy mệt mỏi của cô, lòng Lại Chấn Nghiêm đau nhói. Hắn nắm lấy bàn tay đang định buông vạt áo mình ra, nói: “Ta không trách muội.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT