Nhờ Thịnh Hạ “chơi lớn” thuê đoàn tàu Thomas nhỏ, không chỉ giúp cô hoàn thành nhiệm vụ của mình trước thời hạn, mà còn thuận tiện giúp Thời Việt tìm đủ sáu chiếc ghế.
Vì vậy, tuy quá trình rất gian nan, nhưng vào thời khắc mấu chốt cuối cùng, các khách mời vẫn tìm đủ 30 chiếc ghế cổ tích trong vòng hai giờ.
Khi tập hợp lại, mấy người gần như mệt đến mức liệt cả người, đã hoàn toàn không còn hình tượng mà dựa vào ghế, không muốn động đậy.
“Cũng nhờ có Hạ Hạ, không thì chúng ta chẳng có cách nào hoàn thành thử thách. Không lấy được kinh phí đã đành, lại còn mệt muốn chết đi sống lại, công cốc cả buổi.”
Bạch Tĩnh thở ra một hơi dài, giọng yếu ớt nói: “Sao tôi lại không nghĩ ra còn có loại phương tiện di chuyển này nhỉ, đầu óc của Hạ Hạ cậu rốt cuộc phát triển kiểu gì vậy?”
Nghĩ đến cảnh họ lái đoàn tàu nhỏ chạy đến khoe khoang vừa rồi, Nhạc Sở Hân không khỏi dở khóc dở cười, không nhịn được trêu chọc: “Vấn đề là cho dù có nghĩ đến, thì cũng chỉ có Hạ Hạ mới dám ngồi thôi đúng không?”
Bạch Tĩnh: “…” Ừ thì, cũng đúng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT