Chủ nhiệm khoa còn chưa kịp phản ứng, Đường Minh đã lập tức nổi giận: “Mẹ nó mày vừa nói cái gì, tao thấy mày cái đồ tàn phế là không muốn sống nữa phải không? Các người có biết ba tao là ai không mà còn dám mắng chửi người như vậy?”
“Chết tiệt, tao nói cho mày biết Phong Thiều Uẩn, bằng tốt nghiệp của mày đời này đừng hòng muốn lấy!!”
Hiệu trưởng đang cúi đầu so sánh bức phác thảo hoa hồng và 《Nhân Gian》.
Bức phác thảo hoa hồng đó chính là tác phẩm chuyển tiếp của Phong Thiều Uẩn không lâu trước đây, khi cô mới chuyển biến phong cách, dần dần từ tuyệt vọng tăm tối hướng về hy vọng và ánh sáng. Lúc đó vì Thịnh Hạ nói thích nên Phong Thiều Uẩn đã tặng bức phác thảo có ý nghĩa này cho cô.
Hiệu trưởng càng so sánh trong lòng càng trầm xuống, sắc mặt cũng trở nên khó coi.
Đúng như Thịnh Hạ đã nói, dù phong cách có thay đổi nhưng dù là bút pháp, kỹ xảo hay sự biến hóa sáng tối giữa các màu sắc, đặc biệt là ở chi tiết của những đóa hoa hồng, đều tương tự nhau, mang đậm đặc sắc riêng của cô bé.
Lúc ban đầu khi bị quản gia tìm đến, tuy kinh ngạc trước thế lực của nhà họ Phong, hiệu trưởng chỉ có thể bị ép gọi điện thoại đến ban tổ chức, xin ảnh chụp tác phẩm của hai người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT