Lời này của Thịnh Hạ vừa nói ra, không khí xung quanh đột nhiên im lặng một lúc, xem như hoàn toàn phục cái miệng này của cô. Nhưng lại không thể không thừa nhận, dường như cũng có vài phần đạo lý.
Bạch Tĩnh là người đầu tiên giơ tay hưởng ứng: “Học được rồi học được rồi cô Thịnh, nếu biết nói thì cô nói thêm đi!”
Hàng Huyên đội cái gương mặt nhỏ không biểu cảm, sắc bén phàn nàn: “Mẹ ngày thường đã đủ đối xử tốt với bản thân rồi, là người không có tư cách bừng tỉnh ngộ nhất ở đây đấy.”
Bạch Tĩnh thuận tay vỗ đầu cậu một cái, hừ một tiếng: “Mẹ cảm thấy dì Hạ Hạ của con nói đúng, mẹ cũng là lần đầu tiên làm mẹ, dựa vào cái gì phải nhường con?”
Hàng Huyên che đầu, thật sâu thở dài: Ngày thường rốt cuộc còn chưa đủ nhường mẹ sao, mẹ đáng tin cậy một chút đi.
【Huyên Huyên: Lứa người lớn này thật khó mang.】
【Tôi thật sự rất thích xem vẻ mặt gánh vác quá nhiều của tổng tài nhí ha ha ha.】
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT