“Tôi đang xem, không biết Tiểu Húc nghĩ đến chuyện gì mà biểu cảm kỳ quái như vậy.”
Thịnh Hạ chống tay lên cằm, vẻ mặt vừa vô tội vừa tò mò: “Thế hôm nay sao cậu không dám nhìn tôi?”
Phong Thiệu Vũ đang ngồi trên sofa giả vờ như không nghe thấy gì, không nhịn được ho nhẹ một tiếng.
Tai của Phong Cảnh Húc lập tức đỏ bừng, cả người như con nhím xù lông: “Ai không dám nhìn cô? Thịnh Hạ cô có thể đừng nói năng linh tinh được không? Tôi chẳng nghĩ gì cả, cô đang vu khống đấy!”
“Tôi hiểu rồi.” Thịnh Hạ bừng tỉnh gật đầu, nghiêm túc quay sang mách tội với Phong Yến: “Chồng ơi, Tiểu Húc cảm thấy anh là đồ cầm thú đấy. Nhưng anh yên tâm, dù anh có là cầm thú thì trong lòng em anh vẫn là người đẹp trai nhất!”
Phong Cảnh Húc: ???
“Thịnh Hạ cô…”
Sau khi phản ứng lại, thiếu niên suýt nữa bị nghẹn chết, cả khuôn mặt như cầu vồng bảy sắc, nghiến răng nghiến lợi nói: “Sáng sớm tinh mơ cô có thể tiết chế một chút được không? Sâm Sâm và Nhiễm Nhiễm còn ở đây đấy!”
Cậu chỉ đơn thuần cảm thấy hai người ở cùng nhau cả đêm, không chừng sẽ bị Thịnh Hạ dạy hư, nên mới có linh cảm chẳng lành mà thôi! Sao lại, đột nhiên lái sang chuyện kia…

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play