“Vậy sao?”
Giọng Thịnh Hạ bình tĩnh, đột nhiên bật cười.
Cô vốn đã xinh đẹp, lúc này đuôi mắt hơi nhếch lên, khi cười rộ lên càng giống như thiên nga phá băng, mang theo một vẻ đẹp tan vỡ đầy cuốn hút, khiến người ta không thể rời mắt.
Bảo mẫu Diệp lại bất giác càng thêm bất an.
Cô ta cười cái gì? Chẳng lẽ không nên cuồng loạn khóc lóc như trước đây sao?
“Sâm Sâm, Nhiễm Nhiễm, lại đây.”
Dưới ánh mắt của mọi người, Thịnh Hạ cũng không có ý định nổi giận thị uy, chỉ nhẹ nhàng ngoắc ngón tay với hai đứa trẻ.
Cảm nhận được hai cục bột nhỏ trong lòng đang nhấp nhổm không yên, Phong Cảnh Húc cúi người đặt chúng xuống, sau đó nhìn chúng chạy về phía Thịnh Hạ. Đối diện với đôi mắt đen cười tươi của Thịnh Hạ, cậu không biết tại sao, đột nhiên lại không có ý định quay người rời đi.
“Hạ Hạ, dì Diệp làm chị giận ạ?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play