Trong lúc đang an ủi Thống Thống đang tự kỷ, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra.
Thịnh Hạ quay đầu lại, liền thấy Phong Yến đang đứng ở cửa. Anh đã thay một chiếc áo sơ mi màu sáng, cúc áo được cài cẩn thận đến tận cổ.
Cái dáng vẻ bình tĩnh, cấm dục, áo mũ chỉnh tề đó, bất cứ ai cũng không thể ngờ được rằng, với gương mặt lạnh lùng cao ngạo đó, tối qua anh đã làm ra những hành vi cầm thú gì.
Nghĩ đến việc tối qua anh đã không cho cô ngủ như thế nào, hẹp hòi ép cô phải thừa nhận “anh rất giỏi”, Thịnh Hạ hiếm khi cảm thấy ngứa răng.
Tên đàn ông chó má, không ngờ lại có hai bộ mặt.
“Đói bụng chưa?” Anh chậm rãi đi tới, thấy cô cũng khá có tinh thần, không khỏi giơ tay sờ sờ tóc cô, ngồi xuống mép giường thấp giọng hỏi, “Trên người có chỗ nào không thoải mái không, anh đã mua thuốc mỡ rồi.”
“Chỗ nào cũng không thoải mái, bây giờ còn không cử động được đây này.” Thịnh Hạ đặt cằm lên đùi anh, giọng điệu tủi thân, còn cố tình vén váy ngủ lên, “Xem dấu tay của anh này, làm gì có ai ra tay tàn phá hoa như vậy, hôm qua suýt nữa đã làm gãy eo em rồi, quá đáng thật.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT