Cảm thấy lời cô nói có ẩn ý, nhưng Phong Cảnh Húc trong lòng cũng có chút chột dạ, không dám hỏi thẳng, chỉ có thể lườm cô một cái rồi nhỏ giọng lẩm bẩm: “Khỏe như vâm thế này, trông có giống người ốm đâu, chẳng lẽ…”
Như nghĩ đến điều gì đó, tai cậu đột nhiên đỏ bừng, ánh mắt lấp lóe rồi ngậm chặt miệng.
Thế nhưng thấy bộ dạng chột dạ của cậu, Thịnh Hạ ngược lại nhướng mày, cười tủm tỉm cố ý hỏi: “Chẳng lẽ cái gì? Ủa, Tiểu Húc đang nghĩ gì mà tai đỏ hết cả lên thế kia?”
Phong Cảnh Húc: “…”
Cậu lùi lại một bước, cố gắng trấn tĩnh quay đầu đi: “Tất, tất nhiên là nghi ngờ cô trốn nhiệm vụ, lại giả bệnh rồi, chứ tôi còn có thể nghĩ gì được nữa? Hừ, dù sao cô cũng không phải lần đầu làm vậy.”
Nghĩ lại thì cậu chẳng phải cũng bị lừa tham gia chương trình này như thế sao?
【Rất rõ ràng, cậu con cả cũng nghĩ giống chúng ta ha ha ha.】
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT