Nhìn vẻ mặt đỏ bừng không biết nên đáp lại thế nào của Trình Mật, trong lòng Phong Cảnh Húc thật ra cũng không có cảm xúc gì nhiều, tuy nhiên vẫn nói một cách khách quan: “Thật ra chuyện lúc trước cũng không có liên quan nhiều đến chị ấy.”
Tuy cũng cảm thấy cậu là gánh nặng, nhưng Trình Mật đối với cậu cũng khá thân thiện, thỉnh thoảng còn quan tâm hỏi han hai câu. Sẽ không giống những người khác đối với cậu mỉa mai châm chọc, hay là phiền chán mà làm lơ.
Huống chi người ký vào hợp đồng, quyết định vứt bỏ cậu cũng không phải là cô, cô cũng không thể làm chủ được cho ba mẹ mình.
Tuy Phong Cảnh Húc lúc trước quả thật rất hận họ, nhưng về điểm này vẫn phân biệt rất rõ ràng.
Vì vậy, giống như ngày trước không liên quan đến cô, thì bây giờ và cả sau này, họ cũng sẽ không còn bất kỳ quan hệ nào nữa.
—— Cậu đã nói rồi, sau khi họ ký vào bản hợp đồng giải trừ quyền nuôi dưỡng đó, hai bên không làm phiền lẫn nhau chính là tốt nhất.
Nhìn kỹ vẻ mặt bình tĩnh đến thản nhiên của chàng thiếu niên, Thịnh Hạ đảo mắt, đột nhiên thu tay lại xoa xoa mắt, ra vẻ cảm động mà cảm khái: “Huhu, Tiểu Húc của chúng ta lớn rồi, thật sự càng ngày càng giống ba con, mẹ thật sự rất vui mừng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play