Tác giả: Bất Gian Bất Giới
 
Chích là không thể tránh khỏi, chỉ có thể thành thật chịu đựng, nhưng với thuốc mà Thẩm Sơn Ngô phải uống, y chỉ cần tùy tiện dùng một chiêu che mắt là có thể giấu viên thuốc trong lòng bàn tay, sau đó giả vờ uống nước nuốt không khí xuống bụng, hoàn toàn đóng vai một nhóc con ngoan ngoãn nghe lời.
Tiểu Văn hài lòng đưa bàn chải đánh răng cùng kem đánh răng cho y, từ đầu đến chân toát lên dáng vẻ của một đại tỷ tỷ chu đáo. Khi thu dọn xong đi ra đại sảnh, những người khác đã ăn sáng xong, bắt đầu sửa soạn hành trang.
Không ai yêu cầu Thẩm Sơn Ngô mang theo hành lý nên y có thể ngồi ở trước bàn, đối diện một chén cháo bột ngô, mặt mày cau có.
Ngẩng đầu lên liền thấy Diêu Vô Khuyết mồ hôi đầy đầu từ buổi vận động trở về, đối phương ăn uống đúng là rất tốt, chỉ ba giây đã uống sạch cháo. Thẩm Sơn Ngô vội vàng lén đẩy chén cháo của mình qua, hạ giọng nói:
“Này, mau uống.”
“?!” Diêu Vô Khuyết trừng lớn mắt, cũng bắt chước nhỏ giọng hỏi như tên trộm:
“Trong này không có hạ độc chứ?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play