Tác giả: Bất Gian Bất Giới
Miếu đổ bắt đầu từ phần mái. Cây xà đã mục, rỗng và yếu ớt không chịu nổi sức nặng của những tảng đá bên trên, phát ra tiếng răng rắc khiến người nghe rợn cả sống lưng. Ngay sau đó, nó gãy rạp, đổ ụp xuống dưới.
Lối đi phía trước của Chung Nhân bị đá vụn lớn nhỏ chặn kín, phía sau thì bị một đoạn xà gãy ngăn đường thoát. Nàng đưa tay che mắt để chắn bụi và nước mưa chưa ráo, khó khăn ngẩng đầu nhìn lên. Mái nhà đã thủng lỗ chỗ, có thể thấy rõ ánh trăng sáng vằng vặc chiếu qua, xen giữa những dây thường xuân là từng đóa hoa màu vàng làm người ta lạnh sống lưng.
Từng chùm nhụy hoa rung rinh trong gió như hàm răng đang nhấp nhô, như thể đang nếm thử gân cốt máu thịt, thèm thuồng vị ngọt của con người.
Cảnh tượng này lặp đi lặp lại, dày đặc khiến Chung Nhân bất giác rùng mình, hít mạnh một hơi lạnh.
“Đội trưởng! Chung Nhân còn ở bên trong!” — Tiểu Văn hoảng hốt hét lên, theo phản xạ chạy về phía Giang Hoàn. Nhưng từ xa, giọng gấp gáp của phó đội vang lên: “Trương Tiểu Văn! Lùi lại mau!”
Tiểu Văn lập tức dừng chân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT