"Chỉ có chính các ngươi, mới có thể tha thứ cho chính mình." Tô Hàn thản nhiên nói: "Nếu lần này ta không có cách nào trở lại Tô Quốc, Tô Quốc sẽ biến thành bộ dạng gì, trong lòng ngươi không rõ hay sao?" "Nhưng mà......" Tô Chỉ Nguyên thấp giọng nói: "Mấy ngày trước ta đã nhìn thấy ngươi ở trên đường, nhưng ta không nói cho phụ thân và tỷ tỷ, chính là muốn giữ lại một dòng máu cho dòng chính hoàng tộc Tô Quốc.
Những người khác ta không quan tâm, có thể tha cho phụ thân và tỷ tỷ của ta một mạng được không?" "Khó trách bọn hắn lại kinh ngạc như vậy khi ta xuất hiện." Tô Hàn cười cười, thấy Hạ Ngôn nhìn về phía mình, bèn thản nhiên nói: "Tu vi của Tứ vương gia và Tô Hạ Vũ đều bị phế bỏ, biếm làm thường dân, trục xuất khỏi đất Tô Quốc.
Chuyện này, ngươi tự mình xử lý." "Vâng, thưa Nhiếp Chính Vương, vậy những người khác thì sao?" Hạ Ngôn ôm quyền nói.
"Giết không tha." Tô Hàn mỉm cười nói.
Trái tim Tô Chỉ Nguyên không khỏi thắt lại, trong số những người khác cũng có rất nhiều là người thân của nàng, nhưng không còn cách nào khác, việc có thể giữ được tính mạng cho cha nàng và Tô Hạ Vũ đã được xem như niềm vui ngoài mong đợi.
Tô Chỉ Nguyên rất nhanh cũng bị dẫn đi.
"Nhiếp Chính Vương, ta……" Thần Võ Hậu nhìn về phía Tô Hàn, há miệng, lại phát hiện bản thân ngay cả một lời cãi lại cũng không dám nói ra, chỉ biết dùng vẻ mặt vô cùng hoảng sợ nhìn Tô Hàn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT