Cửa vào động phủ của Tô Hàn, giờ phút này đang tụ tập một đám người, ít nhất cũng phải ba mươi đến năm mươi người.
Mỗi người thần thái đều rất ung dung tự tại, trò chuyện với nhau.
Ngụy Lâm đứng sau lưng một thanh niên, sắc mặt có chút âm trầm.
"Ngươi thân là con cháu gia tộc quyền thế, lại có thể bị một kẻ mất nước sa cơ lỡ vận (mà nước đó do Ngụy gia chúng ta diệt) đánh cho ra nông nỗi này, tin này mà truyền về gia tộc thì ngươi nghĩ xem người ta sẽ nói gì ngươi?
Thể diện của chi chúng ta sẽ bị ngươi làm mất hết, biết không?" Thanh niên quay đầu nhìn Ngụy Lâm một chút, thấy người này không nói tiếng nào, cơn tức lập tức bốc lên.
Ngụy Lâm mấp máy môi: "Đường ca, hắn là Đan Khí đỉnh phong, lại có lĩnh ngộ cực sâu về Kiếm Đạo, cho nên ta mới không phải là đối thủ của hắn." "Ha ha, không cần tìm cớ gì cả, con cháu gia tộc quyền thế chúng ta thua con cháu gia tộc quyền thế khác thì thôi đi, thua loại nhân vật này, ngươi đã rất mất mặt rồi, bây giờ lại tìm cớ chẳng phải càng mất mặt hơn sao?" Thanh niên cười lạnh nói.
Ngụy Lâm thấp giọng nói: "Vậy hôm nay phải xử trí thế nào?" "Xử trí thế nào? Đương nhiên là đánh cho hắn một trận ra trò, trút giận trước đã." Thanh niên thản nhiên nói: "Nơi này là Đại Hoang Kiếm Tông, tuy không cho phép xảy ra án mạng, nhưng chúng ta muốn thu thập hắn thì vẫn có rất nhiều phương pháp, lát nữa ngươi cứ xem cho kỹ là được." Lúc này, cửa lớn động phủ từ từ mở ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT