Quả nhiên, thuộc hạ của tên mũi ưng chỉ dùng nửa ngày thời gian liền đem 100 kg vàng giao cho Đinh Sơn.
Hoàn thành giao dịch xong, người đàn ông trung niên mũi ưng lập tức mang theo thuộc hạ đi thuyền rời đi, để Tô Hàn một mình ở lại chỗ của Đinh Sơn.
Nhìn theo tên mũi ưng rời đi, Đinh Sơn quay đầu nhìn về phía Tô Hàn, tựa cười mà không phải cười nói: "Còn không biết các hạ xưng hô thế nào?" "Tô Hàn." Tô Hàn thản nhiên nói.
"Ồ, Tô tiên sinh, hiện tại thuộc hạ của ngươi đều rời đi, một mình ngươi ở lại trên chiếc thuyền buôn lậu này của ta, không hề sợ hãi chút nào sao?" Đinh Sơn cười nhạt nói.
"Ta nói lúc nào bọn họ là thuộc hạ của ta?" Tô Hàn nhìn Đinh Sơn với vẻ mặt kỳ quái.
Đinh Sơn sững sờ: "Chẳng lẽ không phải?" "Đương nhiên không phải, ta chỉ là vô tình phá vỡ giao dịch giữa hắn và người khác, vừa hay ta lại khá hứng thú với mấy món cổ vật này, cho nên liền giải quyết người giao dịch với hắn, tiện thể hỏi từ miệng hắn rằng những cổ vật này là ngươi bán cho hắn, sau đó ta liền đến." Tô Hàn cười nói.
Sắc mặt Đinh Sơn dần dần trở nên nghiêm trọng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT