Mấy ngày nay, về mặt ăn ở, Đại Quang Minh Thần Môn hoàn toàn không hề bạc đãi Tô Hàn, mỗi ngày đều có người chuyên mang đồ ăn thức uống đến.
Người mang đồ ăn thức uống cũng hẳn là đệ tử của Đại Quang Minh Thần Môn, nhưng tu vi không phải Lục Đạo, vốn dĩ nếu ở hạ giới thì tuyệt đối là cường giả hạng nhất, bây giờ chỉ có thể phụ trách việc đưa cơm.
Hôm nay, đối phương sau khi đặt đồ ăn xuống trước mặt Tô Hàn liền định rời đi, lại bị Tô Hàn gọi lại.
"Ngươi mang đồ ăn thức uống cho ta mấy ngày rồi, mà ta vẫn chưa biết tên ngươi là gì." Tô Hàn cười nhạt nói.
"Ta?" Đệ tử này của Đại Quang Minh Thần Môn có chút bối rối, liền vội vàng hành lễ nói: "Đại nhân, ta tên là Huyền Dạ." Trông hắn khoảng 16 17 tuổi, trên mặt có mấy vết sẹo không cách nào khép lại được, trông như là bị đao chém.
"Đến, ngồi xuống tâm sự." Tô Hàn cười nhạt nói: "Ta cũng không phải đại nhân gì, ta chỉ là một tù nhân bị giam ở đây thôi." Huyền Dạ ngâyẩn cả người.
Bị giam cầm ở ngọn núi phía sau này ư?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT