"Tiết Sư Huynh!" "Gặp qua Tiết Sư Huynh!" "Tốt tốt tốt, các vị đều tới rồi, mọi người có rất nhiều năm chưa từng gặp mặt phải không?" "Đúng vậy a, ngày thường khó mà tụ tập được." "Lần này chính là một cơ hội, tới tới tới, cùng ta đi Côn Lôn Thánh Thành, ta dẫn các ngươi đi gặp Tô Thánh." "Làm phiền Tiết Sư Huynh dẫn đường." "Khách sáo rồi, nói những lời này làm gì." "Vị này là......" "Lưỡi Đao Không Máu, sư đệ của ta, nhưng các ngươi chắc chắn không biết, hắn cũng xuất thân từ Phong Vân Cửu Châu, xem như là trưởng bối của Tô Thánh." "A! Thì ra là Lưỡi Đao huynh!" Một đám Chuẩn Thánh nhao nhao hướng Lưỡi Đao Không Máu ôm quyền hành lễ, trong lời nói thân thiện phi thường.
Mọi người vừa trò chuyện, vừa đi về phía Thánh Thành.
Trong đó một bóng người đưa mắt nhìn lướt qua, đột nhiên dừng lại, chỉ vào Tống Hằng nói: "Đây không phải là Tống Lão Nhị của Huyền Thiên Vương Phủ sao?" "Là hắn." Tiết Cổ cười gật gật đầu.
"Tống Lão Nhị thật đúng là quỳ gối trước cửa Côn Lôn sao? Vậy chẳng phải là muốn quỳ 100 năm?" "Chờ hắn thật sự có thể quỳ đủ 100 năm rồi hãy nói, nếu không quỳ được, e là khó giữ được tính mạng." Tiết Cổ cười nói.
Tống Hằng ngẩng đầu nhìn một chút, sắc mặt lập tức tái xanh.
Đám Chuẩn Thánh trước mắt này, hắn rất quen thuộc, tất cả đều cùng một hội một thuyền, nhưng bây giờ đối phương đến Côn Lôn tham gia yến hội, còn mình lại là tù binh của Côn Lôn, phải quỳ ở đây, giống như là đang nghênh đón đối phương vậy.
Tống Hằng trong lòng cảm thấy tủi nhục không gì sánh được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT